Ông bà ta có câu :“Thịt mỡ, dưa hành, câu đối đỏ /Cây nêu, tràng pháo, bánh chưng xanh” để nói về những món ăn ngày Tết nhưng dường như lại thiếu mất một món ăn rất ngon đó là thịt đông.
Bố tôi nấu ăn rất ngon nhưng chẳng mấy khi bố có thời gian để động đến việc bếp núc, chỉ những ngày giỗ, Tết thì bố tôi mới trổ tài. Trong những món bố nấu, tôi thích nhất là món thịt đông. Khi ấy, tôi thường lăng xăng dưới bếp phụ giúp bố để học bí quyết nấu ăn Bố tôi bảo phải chọn chân giò cho món thịt đông (chân trước ngon hơn chân sau). Chân giò làm sạch, sau đó được thui qua lửa, rửa lại một lần nữa rồi rút bỏ xương, thái thành từng miếng nhỏ khoảng chừng một đốt ngón tay, thái nhỏ quá khiến miếng thịt sẽ nát khi nấu. Bố tôi khéo tay, nấu món gì cũng ngon. Bố tôi làm luôn tay, cẩn thận và khéo léo. Nồi nước ấm đã chuẩn bị sẵn được đun sôi, bố cho thịt, mộc nhĩ thái sợi nhỏ, nêm muối, hạt tiêu, mì chính, cho nước mắm ngon vào, thêm kẹo đắng tạo màu cho thịt đông. Tay bố vẫn đảo thật đều, tôi để ý mái tóc bố đã chuyển sang màu muối tiêu đang vương đầy bụi than và khói bếp. Bố bảo tôi đun nhỏ lửa cho nồi thịt sôi nhẹ, rồi dùng vá rây vớt bọt liên tục cho đến khi không thấy bọt nổi lên nữa thì thôi. Đun đến khi nước xâm xấp thịt thì bắc khỏi bếp. Bố tôi cẩn thận múc thịt vào trong chiếc âu sành lớn, đậy lại, khi ăn lật úp lại rồi cho ra đĩa. Bố tôi bảo phải chọn chân giò cho món thịt đông (chân trước ngon hơn chân sau). Chân giò làm sạch, sau đó được thui qua lửa, rửa lại một lần nữa rồi rút bỏ xương, thái thành từng miếng nhỏ khoảng chừng một đốt ngón tay, thái nhỏ quá khiến miếng thịt sẽ nát khi nấu. Bố tôi khéo tay, nấu món gì cũng ngon. Bố tôi làm luôn tay, cẩn thận và khéo léo. Nồi nước ấm đã chuẩn bị sẵn được đun sôi, bố cho thịt, mộc nhĩ thái sợi nhỏ, nêm muối, hạt tiêu, mì chính, cho nước mắm ngon vào, thêm kẹo đắng tạo màu cho thịt đông. Tay bố vẫn đảo thật đều, tôi để ý mái tóc bố đã chuyển sang màu muối tiêu đang vương đầy bụi than và khói bếp. Bố bảo tôi đun nhỏ lửa cho nồi thịt sôi nhẹ, rồi dùng vá rây vớt bọt liên tục cho đến khi không thấy bọt nổi lên nữa thì thôi. Đun đến khi nước xâm xấp thịt thì bắc khỏi bếp. Bố tôi cẩn thận múc thịt vào trong chiếc âu sành lớn, đậy lại, khi ăn lật úp lại rồi cho ra đĩa. hi cái rét đã tê tái lòng người, khi hương vị của ngày Tết bắt đầu miên man, nhè nhẹ trong đất trời thì nỗi nhớ của người xa quê như lắng lại, da diết, chỉ muốn ngay lúc đó được trở về đoàn tụ bên gia đình. Những ngày áp Tết, tôi lại nhớ về gia đình, nhớ về món thịt đông bố nấu chan chứa tình thương.