Về Tháp Mười (Đồng Tháp) những ngày này, chỉ cần bơi xuồng len lỏi vào những đầm sen bất tận, thơm ngát, những căng thẳng, mệt mỏi như phút chốc tan biến
Về Tháp Mười (Đồng Tháp) những ngày này, chỉ cần bơi xuồng len lỏi vào những đầm sen bất tận, thơm ngát, những căng thẳng, mệt mỏi như phút chốc tan biếnÔng Năm Hoang, một “thổ địa” tình cờ quen biết, chống xuồng đưa chúng tôi vào sâu trong đầm sen hơn 4ha của mình. Ông kể vanh vách các loại sen, nào là sen rừng, sen tây, sen trắng, sen hồng, sen xanh và cả ý nghĩa của từng loại sen.
Vừa đi giữa cánh đồng sen vừa nghe ông Năm kể chuyện, chúng tôi vừa nhâm nhi từng hạt sen tươi rói trên những đài sen. “Ở thành phố, dễ gì kiếm hạt sen tươi vừa bẻ cành như vầy mà ăn. Hạt sen bây giờ có thể chế biến đủ mọi món. Nhờ vậy mà người trồng sen được nhờ”. Ông Năm bảo gương sen, hạt sen xuất khẩu có giá nên giờ nhiều nông dân bỏ lúa trồng sen. Diện tích sen ở huyện Tháp Mười cũng như toàn tỉnh Đồng Tháp vì thế ngày càng “nở” ra. Nét đẹp vốn có của quê hương càng thêm rực rỡ. Từ chuyện hoa, ông chuyển sang các món ăn từ sen: nào tim sen dùng làm trà giải nhiệt, ngó sen làm gỏi chữa được chứng đau lưng, đau chân; nào củ sen hầm thịt heo chữa được chứng mất ngủ, đau đầu. Cũng nhờ cánh đồng sen này, ông Năm nuôi lớn mấy đứa con, kiếm tiền dựng vợ gả chồng đàng hoàng cho từng người.
Giữa đầm sen gió miên man bất tận, mấy chú ếch thỉnh thoảng nghe tiếng động lại phóng tõm xuống ao tạo âm thanh rất vui tai. Ông Năm kể: “Vầy chưa đã đâu, tối đến nằm nghe ếch dưới đầm kêu mới thấy cuộc sống ở đây thi vị. Những đêm rằm, nó kêu muốn điếc tai nhưng vẫn thấy thích”.
Chiều, lũ trẻ quanh xóm cũng hí hửng theo chân khách lạ đi bẻ sen, bắt chuột ngoài đồng đãi khách. Nắng hè ở xứ sở hoa sen cũng rát da nhưng không ngăn được những đứa trẻ quê thi nhau thả những cánh diều thơm nồng mùi sen bay vút lên trời...
(Nguồn: TTO)v