Làng tre Phú An được hình thành từ năm 1999, dựa trên ý tưởng khoa học của tiến sĩ Diệp Thị Mỹ Hạnh, giảng viên trường Đại học Khoa học Tự nhiên TPHCM với sự hợp tác giữa 4 đơn vị: UBND tỉnh Bình Dương, trường Đại học Khoa học Tự nhiên TPHCM, vùng Rhône Alpes (Pháp) và Vườn thiên nhiên Pilat (Pháp).
Nhớ lại hôm khánh thành ngôi nhà lồng chợ cổ Cần Thơ, thầy Lê Văn Quới, một vị giáo sư kính mến thay mặt người dân thành phố Cần Thơ đã phát biểu: “Tình yêu tổ quốc ở mỗi con người thường bắt đầu từ những điều bình thường nhất. Đó là lòng yêu một chiếc cầu, một bến sông, một vị ngọt của cây trái quê hương… Cũng từ tình yêu đó, khi tổ quốc lên tiếng gọi, nó sẽ trở thành dòng huyết chảy”. Đến xã Phú An, chúng tôi được nghe các vị bô lão kể lại câu chuyện hình thành làng tre Phú An mới thấy được giá trị lớn lao của tâm huyết, tình cảm của những con người yêu thiên nhiên, yêu quê hương ấy thế nào.
Tiến sĩ Diệp Thị Mỹ Hạnh (người đứng giữa) và du khách tham quan làng Tre Phú An.
Cô giáo Mỹ Hạnh cùng các học trò của cô đã bỏ ra 3 năm trời vất vả tìm kiếm và liên tục 12 năm ròng rã thực hiện với sự trợ giúp ban đầu của chính quyền, các tổ chức quốc tế. Thầy trò cùng lặn lội từ Bắc chí Nam, từ Hà Giang đến Cà Mau để biến khu vực “tam giác sắt” thành “tam giác xanh” với sự hình thành bộ sưu tập tre tập trung khoảng 1.500 bụi tre với hơn 300 mẫu tre, trúc, nứa thuộc 17 giống, chiếm gần 90% giống tre ở Việt Nam; trong đó có nhiều giống quý hiếm như tre vuông, mai ống, tre vàng sọc, luồng (Phú Thọ), mây Muồi Mai (Bắc Kạn), tre ngà (Thái Nguyên), tre mét, hóp lớn (Hà Tĩnh)... trải rộng trên diện tích 10 hecta.
Biểu tượng (logo) của làng tre Phú An với hai hình tam giác đặt chồng lên nhau, trên cùng là lá tre đã nói lên ý nghĩa đó. Địa đạo Tây Nam không đơn thuần mang ý nghĩa địa danh, nó còn là một ”làng ngầm” , một biểu tượng cho cách mạng, cho kháng chiến. “Làng ngầm” của cuộc kháng chiến ngày nào đó nay đã mang ý nghĩa bảo tồn sinh thái, bảo vệ cuộc sống xanh bền vững với “làng tre”. Thời chiến, khu vực địa đạo Tây Nam từng nổi tiếng với biệt danh "Tam Giác Sắt".
Tam Giác Sắt (Iron Trianggle) là cái tên do quân đội Mỹ đặt trong thời gian tham chiến tại miền Nam Việt Nam để chỉ một vùng đất thể hiện trên bản đồ thành một hình tam giác với các đỉnh là Bến Súc, thị trấn Bến Cát và một điểm trên sông Thị Tính gần chỗ gặp sông Sài Gòn. Nó bao trùm khu vực liền nhau của ba huyện Củ Chi (TPHCM), Bến Cát (Bình Dương) và Trảng Bàng Đồng Nai, cách sông Sài Gòn từ 30 - 50 km về phía bắc - tây bắc; nằm giữa 2 chiến khu lớn của miền Đông Nam bộ là chiến khu Đ và Dương Minh Châu.
Tuy nhiên, ít ai biết rằng địa phận ba xã Tây Nam (An Điền, An Tây, Phú An) của huyện Bến Cát, tỉnh Bình Dương chính là điểm đầu tiên được mệnh danh là “Tam Giác Sắt”, là điểm nóng chiến tranh, gây nhiều thiệt hại và thất bại cho quân đội Mỹ.